Để lại quá khứ nhé.
Có lẽ bình minh hôm nay là tuyệt nhất, con trâu đồng lùa... đó là hình ảnh đầu tiên khi bước ra khỏi nhà. Hazz lại một buổi sáng- chợt thầy mình già đi theo từng ngày. Một giây bâng quơ nghĩ ngợi- Thở phào... hazz. Bước vào nhà, một tách cafe bên bàn, hình như thiếu cái gì đó... À radio. Cảm giác thật bình yên khi đắm chìm vòa giọng nói ngọt ngào cùng những dòng tâm trạng, những bài hát "buồn". Tự, cảm thấy bình yên trong lòng. Ừ... có lẽ thế thôi. Để lại quá khứ nhé :))