Posts

Showing posts from December, 2017

Gặp một người lạ chợt nhớ một người quen

Có một điều mà con người ta không thể phủ nhận rằng cà phê luôn có vị đắng dù bạn đã cố cho thêm đường. Có những cuộc tình của hiện tại rồi ngày mai bỗng nhiên trở thành quá khứ mà người ta chỉ có thể gọi nhau bằng hai chữ “người quen”. Có những yêu thương đong đầy nhưng rồi yêu thương nay lại vơi cạn. Ghi nhớ và lãng quên là hai việc làm tưởng chừng dễ dàng nhưng đối với những người bạn đã một lần ghi nhớ thì hẳn một ngày phải lãng quên đi sẽ thật khó. Bầu trời đêm hôm nay không có sao sáng, chỉ có ánh trăng mờ ảo rọi soi một vùng không gian tối mịt. Những khi trong lòng chất chứa nhiều tâm trạng, tôi thường đên  Mộc- quán cafe cũ kĩ trong con hẻm nhỏ, để có thể dễ dàng cảm nhận được từng chút tình người, từng điều nho nhỏ mà ta thường hiếm thấy ở nơi đất Hà thành này. Đẩy cánh cửa cũ kĩ bước vào, tiếng chuông leng keng cùng tiếng cửa kẽo kẹt vang lên gợi cho tôi nhớ về những âm điệu cổ kính, thật bình yên. Mùi hương coffee nhẹ nhàng thoáng qua,